--- Bài mới hơn ---
Cách Sử Dụng Phân Bón Đúng Cách Cho Cây Cảnh
Super Thrive 50Ml Bổ Sung Hormon, Kích Rễ, Đâm Chồi, Kết Hoa
Siêu Phẩm Kích Rễ, Kích Chồi
Vitamin Kích Thích Tăng Trưởng Super Thrive Cho Hoa Lan • Tin Cậy 2022
Phân Hữu Cơ Vi Sinh Sông Gianh
Lần đầu tiên trong Đại Khung Vũ Trụ bao la này đang tồn tại duy nhất 1 con đường Chân Lý Vĩnh Hằng, đó là con đường “Phản Bổn Quy Chân” thật sự….
Trên con đường ấy, không biết bao nhiêu là sinh mệnh, không phân biệt sắc dân, giai tần xã hội, tuổi tác…họ bước đi với những vẻ mặt khác nhau, người thì vui vẻ, hớn hở, người thì trầm mặc, ưu tư, người thì bỡ ngỡ, ngơ ngác…Họ bước đi với những hình thái khác nhau, người thì đi nhanh, người thì đi chậm, người thì đứng nghỉ, người thi đi thành từng nhóm, người thì bước đi đơn lẻ… Tuy là họ từ các phương, các hướng khác nhau, nhưng họ đều có chung 1 đích đến.
Có người vui đi buồn thì nghỉ, có người thì chỉ chịu dừng lại khi thật sự cần nghỉ ngơi hay đứng lại giới thiệu với những người ven đường về con đường Chân Lý này, họ vừa bước đi vừa kéo người bên đường lên và cùng bước đi về hướng đích.
Nhưng đó đây, rải rác trên chiều dài con đường, vẫn có những người dừng lại, họ quên mất mục đích chính của họ là bước đi, họ đứng lại bên đường để giới thiệu với mọi người ven đướng về con đường “Phản Bổn Quy Chân”, càng ngày số người đến xem,đến nghe họ càng đông dần, làm chật cứng hết con đường, những người khác muốn bước qua để về đích thì thật là khó khăn, ai khuyên họ nên bước đi, trả lại sự thông thoáng cho con đường, cho những người đi sau dễ bước, thì nhận được những lời chỉ trích, dè bỉu…lâu dần, những điểm này đông lên thành” hội quán”, náo nhiệt vô cùng, đâu đó có 1 vài người chợt tỉnh, nhắc nhỏ “hội quán“ nên bước đi, nhưng họ được trả lời rằng : “ có nhiều cách để đi đến đích, những cách kia là cách của những kẻ không có đầu óc, không khôn lanh, chỉ là những kẻ “cần cù bù thông minh”, các bạn cứ đứng đây, giới thiệu với mọi người càng nhiều càng tốt về con đường “Phản Bổn Quy Chân” này, càng làm cho “hội quán” càng ngày càng đông vui, náo nhiệt, thì Công Đức các bạn tăng lên theo tỷ lệ thuận…đến khi đạt được tiêu chuẩn rồi thì sẽ ngay lập tức được đưa về đích…theo cách này vừa vui, vừa khỏe vừa nhanh…” …………………………………………………………………………………………………………………..
Trong khi đa phần Học Viên chúng ta kiên định và thanh tỉnh bước đi ngay chính trên con đường mà chúng ta đã được Sư Phụ an bài , thì có không ít những người tự phụ mà tự cải biến đường đi, nguy hiểm hơn lại còn lôi kéo những người nhẹ dạ, không thanh tỉnh vào con đường tự họ cải biến, làm cho biết bao nhiêu người vì “ sùng bái” họ mà bước sang cực đoan…chỉ lo nói, chỉ lo xây dựng, mở mang “hội quán” mà quên cả bước đi về đích…
Chúng ta đã và đang có rất nhiều lầm lẫn, lầm lẫn 1 cách vô tình, lầm lẫm theo sự uốn nắn hữu ý của 1 vài “đại nhân ”cố tình”, lầm lẫn giữa “ Duy Hộ Đại Pháp “ và “duy hộ cá nhân mà mình sùng bái”…để rồi không còn nhận ra rằng mình là ai, đang làm gì và có khác 1 con thiêu thân hay không ?
1)Sư Phụ yêu cầu chúng ta “làm tốt 3 việc”, thì không hiểu sao qua 1 quá trình diễn giải Pháp, hữu ý hay vô ý mà nó lại trở thành “làm tốt việc thứ 3”. Sự sai lệch này không lớn lắm, không nguy hiểm lắm nếu đó không phải là sự sai lệch có chủ ý của 1 vài cá nhân khôn lanh kia…
Mọi người học Pháp đều biết, trong 3 việc, thì việc thứ nhất luôn luôn là trọng yếu nhất, nó quyết định tầng thứ tu luyện và khả năng viên mãn của từng cá nhân.
Nếu 1 cá nhân không làm tốt việc thứ 2 và 3, nếu cá nhân đó viên mãn quay về thì Thiên Quốc của họ chỉ là 1 Thiên Quốc vắng tanh, không có tồn tại bất cứ 1 sinh mệnh nào…và phải trải qua 1 thời gian dài vô tận nào đó mới có thể từng bước tạo dựng nên từng sinh mệnh, từng sinh mệnh…cho đến khi có tồn tại sự sống bình thường trên Thiên Quốc đó. Đó là 1 khoản thời gian dài vô tận, không thể nghĩ bàn…
Nhưng nếu 1 cá nhân không làm tốt việc thứ nhất, thì họ sẽ không bao giờ viên mãn được, lúc này Công Đức có nhiều cũng vậy thôi, may lắm thì có 1 cá nhân nào đó mà cá nhân này đã Hồng Pháp cho, tu luyện Viên Mãn và Thiện Giải với cá nhân này để đưa cá nhân này về Thiên Quốc của họ…lúc này cá nhân này cũng chỉ là chúng sinh bình thường trong Thiên Quốc của họ…không Quả Vị, không Thiên Quốc.
Tuy nhiên người không làm tốt việc thứ 1, thì khi làm gì họ cũng bị can nhiễu, họ không có “Đại Lực của Pháp” hỗ trợ, nên cũng chỉ là người thường làm việc Đại Pháp để tích Công Đức mà thôi. Đã vậy họ lại không chịu “hướng nội” mà suy xét, lại đổ thừa ngoại cảnh là do Cựu Thế Lực, chính quyền sở tại, công an, đặc vụ 610 của Trung Cộng…Nhằm che đậy những lệch lạc của bản thân, càng ngày càng xa rời Pháp, càng không giống 1 người tu luyện nữa…
Ngày nay có những nhận thức lệch lạc đã thành vấn nạn, thành quan niệm ấu trĩ mà chúng ta vẫn duy hộ nó 1 cách vô thức.
Chúng ta đến thế gian này cùng đồng tại với Chính Pháp, mỗi người được an bài 1 hoàn cảnh, công việc, trình độ, sở trường khác nhau để Chứng Thực Pháp, sao không tận dụng nó để Chứng Thực Pháp 1 cách có hiệu quả nhất, sao lại cứ phải đi phát tờ rơi mới được…
Hơn nữa cái khoảng cách giữa tờ rơi và truyền đơn là không khác nhau mấy, sau sự kiện những người mượn danh Pháp Luân Công đi phát tờ rơi nhưng thực chất lại giống như rải truyền đơn chống chính quyền, làm cho chính quyền sở tại nghi ngờ, chú ý…
Và những người kêu gọi mọi người : Bước ra = đi phát tờ rơi. Đi Gỉang Chân Tướng = Phát tờ rơi ” kia có thật sự là Học Viên Pháp Luân Công hay không hay lại là những kẻ giả tu, mượn danh Đại Pháp để mưu cầu chính trị, vụ lợi bản thân…?
2) Có người đang chắc chắn rằng mình đang làm tốt 3 việc, nhưng thưc chất không phải vậy, họ cũng học Pháp, luyện công, Phát Chính Niệm, Gỉang Chân Tướng hàng ngày, nhưng họ vẫn chưa tu luyện tốt bản thân, từ suy nghĩ, hành động, lời nói đều không ở trong Pháp mà không hay biết…
Sư Phụ từng giảng rồi ( không nguyên văn) : “tu luyện cá nhân, trọng yếu vẫn nằm ở chữ tu, sau đó mới đến luyện…” có không ít người chỉ chú trọng đến Luyện mà bỏ quyên chữ Tu khá lâu, nên mặc dù tự nhận mình là người Tu nhưng thực chất họ đã không còn là người Tu từ lâu rồi. Và hiện tượng này ngày nay đang rất phổ biến đến mức xem như bình thường.
Sư Phụ từng giảng (không nguyên văn) : “ …Tu luyện như thuở ban đầu, nhất định chư vị sẽ Viên Mãn…” Mọi người hiểu rằng : “à ra là như vậy, thuở ban đầu là cái thuở nhiệt huyết rất cao, làm việc Đại Pháp không biết mệt mỏi…” thế rồi họ tăng cường hơn nữa đi phát tờ rơi, làm việc thứ 3…người truyền người, người đi trước truyền người đi sau, người lớn truyền người nhỏ, người hữu ý truyền người vô ý…cho đến ngày hôm nay lại trở hành 1 nhầm lẫn nữa.
Cái sai lầm ở đây vẫn là ở chỗ không chú trọng đến chữ TU. Chúng ta hãy nhớ lại cái “ thuở ban đầu” ấy, cái thuở mà chúng ta chưa biết Phát Chính Niệm, chưa đi Gỉang Chân Tướng , tập công còn sai lên sai xuống, học Pháp thì chưa liễu giải được nhiều nhưng bản thể thì biến đổi nhanh chóng, những kỳ tích thường xuyên xuất hiện….dũng mãnh tinh tấn như vũ bão….đó mới là cái thuở ban đầu mà Sư Phụ muốn nói đến…
Đó là cái thuở chúng ta buông bỏ chấp trước, xả bỏ nhân tâm, quan niệm hậu thiên, phó xuất vô điều kiện…nhất cử nhất động, từng niệm đầu, suy nghĩ, lời nói cho đến hành động đều nhất nhất đối chiếu với Pháp, nhất nhất ở trong Pháp, nhất nhất đồng hóa với Pháp vô điều kiện…
Hãy nhìn lại chính bản thân chúng ta xem, có phải là bây giờ chúng ta không còn được như trước nữa, tuy rằng luyện công thành thục hơn, lâu hơn, liễu giải Pháp cao minh hơn, làm được nhiều việc thứ 3 hơn, Phát Chính Niệm tốt hơn….nhưng chúng ta còn thật sự buông bỏ vô điều kiện như trước hay không, có dùng những lý giải cao minh kia để che đậy cho những hành vi không chịu buông bỏ, không chịu phó xuất hay không…?
Sư Phụ đã giảng rõ ra như vậy, nhưng rồi chúng ta lại 1 lần nữa nhầm lẫn, dẫn đến những sai lầm có hệ thống…mà đã sai lầm thì sẽ dẫn đến hậu quả, mà khi hậu quả đến lại không “hướng nội” để nhìn nhận, để sửa sai, lại còn đổ thừa ngoại cảnh, càng ngày càng xa rời Pháp…Nếu những sai lầm có hệ thống này có bàn tay dẫn dắt của những kẻ xấu, cố tình diễn giải “ bẻ cong Pháp “ thì sao nhỉ, thật sự nguy hiểm vậy…
3) Đối với người tu luyện chúng ta “ tín Pháp, tín Sư” là điều kiện tiên quyết để đề cao tầng, dũng mãnh tiến về Viên Mãn, người nào mà đạt được cái tâm tín Pháp, tín Sư 1 cách vô điều kiện thì theo tôi căn cơ người ấy là rất cao vậy, nhiều khi tu luyện lâu năm mà vẫn không thể diệt trừ được “ nghi tâm”, vẫn còn là điều phổ biến trong Học Viên chúng ta…
Nhưng ở đây lại có 1 sự nhầm lẫn nghiêm trọng, đó là phải diệt trừ cái “nghi tâm” đối với 1 cá nhân nào đó, 1 hạng mục nào đó, 1 cá nhân quan trọng nào đó, tự phong ở trong Phật Học Hội, gần Sư Phụ….hay nói 1 cách khác là chúng ta nhầm lẫn giữa tín Pháp ,tín Sư với tín những người tự phong mình là quan trọng nào đó…và đây cũng là 1 sơ hở thật đáng trách để cho nhưng kẻ có tâm bất chính lợi dụng, trong thực tế đã có nhiều rồi, thiệt hại không phải ít….
4) Có những kẻ thật sự rất khôn lanh, họ biết từng sơ hở trong niệm đầu của từng cá nhân quanh họ, họ biết những sơ hở chung của chúng ta, họ khéo léo, “đoạn chương thủ nghĩa” để “ bẻ cong Pháp “ theo ý họ, họ biết che đậy ở tất cả các hướng, trước mỗi câu hỏi, truy vấn của bất cứ ai…với 1 vỏ bọc rất hoàn chỉnh của 1 cao nhân…họ đang từng bước khống chế, định hướng mọi người tu theo họ…trong mắt mọi người thì họ thật sự hoàn hảo, hoàn hảo đến mức nếu ai có bất cứ 1 nghi ngờ đối với họ thì lập tức bị mọi người lên án ngay…thường thấy nhất là bị chụp cho cái mũ : “tâm tranh đấu”.
Là “tâm tranh đấu” hay không thì cò phải tùy vào mục đích của người đó. – Nếu người đó làm với tâm “vị kỷ”, tranh đấu cho lợi ích bản thân thì đó là “tâm tranh đấu”. – Nhưng nếu người đó làm với tâm “vị tha”, vì mục đích chung, không chút vụ lợi cho bản thân thì không thể nói họ là “ tranh đấu được”.
Người chụp cho người kia cái “tâm tranh đấu” phải chăng là có dụng ý “cả vú lấp miệng em”, bịt miệng người khác mà bao che cho những hành động khuất tất của mình, hoặc của “thần tượng” của mình ?
Gần đây, những hiện tượng bất minh liên tục xảy ra, những bài vạch trần liên tục được đăng tải, những hành động bịt miệng, triệt phá người vạch trần vẫn đang âm thầm được thực hiện với những hành động không bằng người thường…phải chăng chỉ là ngẫu nhiên, và không có 1 định hướng nào ?
Không có gì là ngẫu nhiên cả, chỉ là đã đến lúc mùa xuân về thì chim én lượn mà thôi. Người xưa nói : “ muốn người ta không biết, trừ khi mình đừng làm”. Đã làm sao còn sợ người biết mà bất chấp thủ đoạn…
Chúng ta đến thế gian, trong thời kỳ Chính Pháp, mỗi người được an bài khác nhau cho 1 vai diễn khác nhau, có những người được Cựu Thế Lực an bài rất tinh vi để phá hoại Pháp, đến lúc lộ diện thì phải lộ diện thôi, không thể cưỡng lại được, dù được Cựu Thế Lực an bài nhưng chẳng qua cũng chỉ nhằm mục đích chính là duy hộ Đại Pháp theo nhận thức hạn chế của Cựu Thế Lực mà thôi, đến khi hết tác dụng thì cũng bị vứt bỏ như những thứ vô dụng khác…
Có rất nhiều tấm gương của các Học Viên sau 1 thời gian tu luyện và học Pháp, nhận ra sự an bài của Cựu Thế Lực đối với bản thân, họ đã quyết tâm phủ định sự an bài của Cựu Thế Lực mà đi theo sự an bài của Sư Phụ. Con đường phía trước họ lập tức khai mở, mọi chuyện đều sáng tỏ và tốt đẹp…
Ai cũng có thể làm được, Sư Phụ luôn từ bi, không muốn bỏ rớt bất cứ 1 Học Viên nào, kể cả đối với những người đã bước lầm đường như trên, cái chính vẫn là chúng ta có chịu quay đầu hay không…
Tôi luôn làm việc theo cách nhìn nhận những cái sai không biết là của ai, để mọi người cùng tham khảo, để cùng nhau sửa đổi mà đề cao, không chú tâm vào việc ai là người sai, vì như vậy sẽ ngăn mất đường về cho những người đó. nói 1 cách khác là tôi chỉ nhìn ra hành động sai chứ không nhìn ra người sai…bất cứ là ai cũng có thể tư soi vào được, thấy sai thì tự sửa, bản thân tôi cũng tự viết, tự soi và tự sửa…với tâm niệm sẽ đem lại những điều tốt đẹp nhất cho cái chung, hy vọng sẽ không làm cho tình hình thêm phức tạp…
Hãy nhớ đến mục đích chính của chúng ta khi bước đi trên con đường Phản Bổn Quy Chân…và đừng nên lẫn lộn giữa “ Duy Hộ Đại Pháp” và “ duy hộ 1 cá nhân thần tượng nào đó”…hãy kiên định mà bước đi về đích chứ đừng đứng lại viên dung cho “hội quán” đông vui kia….
Trên bước đường tu luyện trở về nhà, ai cũng có lúc sai, ai cũng có lúc lầm lẫn…biết sai mà sửa mới chính là tu luyện vậy.
Thế gian thiện ác thật khó phân
Thật giả, đúng sai, quỷ với thần
Mọi thứ quy về CHÂN THIỆN NHẪN
Ắt là sáng tỏ giả hay chân.
02/02/2015
KIỀU PHONG
Chia sẻ:
Like this:
Số lượt thích
Đang tải…
--- Bài cũ hơn ---
Vì Sao Phật Nói: ‘Điều Ý Nghĩa Nhất Của Sinh Mệnh Là “Phản Bổn Quy Chân”
Phân Quả Cầu Lử, Giá Siêu Rẻ 351,749Đ! Mua Liền Tay!
Phân Hữu Cơ Vi Sinh Quả Cầu Lửa 007 Tại Cần Thơ
Khánh Thành Nhà Máy Phân Bón Phước Hưng Long An Tại Kcn Thuận Đạo Mở Rộng
Công Ty Tnhh Sản Xuất Phân Bón Phượng Hoàng